Wildebeest analysis examples for:   vie-vieovcb   “    February 25, 2023 at 01:30    Script wb_pprint_html.py   by Ulf Hermjakob

3  GEN 1:3  Đức Chúa Trời phán: Phải có ánh sáng.” Ánh sáng liền xuất hiện.
5  GEN 1:5  Đức Chúa Trời gọi sáng là ngày,” tối là đêm.” Đó là buổi tối và buổi sáng ngày thứ nhất.
6  GEN 1:6  Đức Chúa Trời lại phán: Phải có khoảng không để phân cách nước với nước.”
8  GEN 1:8  Đức Chúa Trời gọi khoảng không là trời.” Đó là buổi tối và buổi sáng ngày thứ hai.
9  GEN 1:9  Kế đến, Đức Chúa Trời phán: Nước dưới trời phải tụ lại, và đất khô phải xuất hiện.” Liền có như thế.
10  GEN 1:10  Đức Chúa Trời gọi chỗ khô là đất” và chỗ nước tụ lại là biển.” Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp.
11  GEN 1:11  Đức Chúa Trời phán: Đất phải sinh thảo mộc—cỏ kết hạt tùy theo loại, và cây kết quả có hạt tùy theo loại.” Liền có như thế.
14  GEN 1:14  Tiếp theo, Đức Chúa Trời phán: Phải có các thiên thể để soi sáng mặt đất, phân biệt ngày đêm, chỉ định thời tiết, ngày, và năm.
20  GEN 1:20  Đức Chúa Trời phán tiếp rằng: Nước phải có thật nhiều cá và sinh vật. Trên mặt đất dưới vòm trời phải có chim bay lượn.”
22  GEN 1:22  Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp. Ngài ban phước lành cho chúng và phán: Hãy sinh sản và tăng thêm cho đầy dẫy biển. Các loài chim hãy tăng thêm nhiều trên đất.”
24  GEN 1:24  Đức Chúa Trời lại phán: Đất phải có các sinh vật tùy theo loại—gia súc, loài bò sát, và thú rừng mỗi loài tùy theo loại.” Liền có như thế.
26  GEN 1:26  Đức Chúa Trời phán: Chúng ta hãy tạo nên loài người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để quản trị các loài cá dưới biển, loài chim trên trời, cùng các loài súc vật, loài dã thú, và các loài bò sát trên mặt đất.”
28  GEN 1:28  Đức Chúa Trời ban phước cho loài người và phán cùng họ rằng: Hãy sinh sản và gia tăng cho đầy dẫy đất. Hãy chinh phục đất đai. Hãy quản trị các loài cá dưới biển, loài chim trên trời, và loài thú trên mặt đất.”
29  GEN 1:29  Đức Chúa Trời phán: Này, Ta cho các con mọi loài cỏ kết hạt trên mặt đất và mọi loài cây kết quả có hạt để dùng làm lương thực.
47  GEN 2:16  Đức Chúa Trời Hằng Hữu truyền nghiêm lệnh: Con được tự do ăn mọi thứ cây trái trong vườn,
49  GEN 2:18  Đức Chúa Trời Hằng Hữu phán: Người sống đơn độc không tốt. Ta sẽ tạo nên một người giúp đỡ thích hợp cho nó.”
54  GEN 2:23  A-đam nói: Đây là xương của xương tôi, thịt của thịt tôi, nên được gọi là ‘người nữ’ vì từ người nam mà ra.”
57  GEN 3:1  Trong các loài động vật Đức Chúa Trời Hằng Hữu tạo nên, rắn là loài xảo quyệt hơn cả. Rắn nói với người nữ: thật Đức Chúa Trời cấm anh chị ăn bất cứ trái cây nào trong vườn không?”
58  GEN 3:2  Người nữ đáp: Chúng tôi được ăn các thứ trái cây trong vườn chứ.
60  GEN 3:4  Con rắn nói với người nữ: Chắc chắn không chết đâu!
65  GEN 3:9  Đức Chúa Trời Hằng Hữu gọi: A-đam, con ở đâu?”
66  GEN 3:10  A-đam thưa: Con nghe tiếng Chúa trong vườn, nhưng con sợ, vì con trần truồng nên đi trốn.”
67  GEN 3:11  Đức Chúa Trời Hằng Hữu hỏi: Ai nói cho con biết con trần truồng? Con đã ăn trái cây Ta cấm phải không?”
68  GEN 3:12  A-đam nói: Người nữ Chúa đặt bên con đã đưa trái cây ấy cho con, và con đã ăn rồi.”
69  GEN 3:13  Đức Chúa Trời Hằng Hữu hỏi người nữ: Sao con làm như vậy?” Rắn lừa gạt con, nên con mới ăn,” người nữ đáp.
70  GEN 3:14  Đức Chúa Trời Hằng Hữu quở rắn: mày đã làm điều ấy, nên trong tất cả các loài gia súc và thú rừng, chỉ có mày bị nguyền rủa. Mày sẽ bò bằng bụng, và ăn bụi đất trọn đời.
72  GEN 3:16  Ngài phán cùng người nữ: Ta sẽ tăng thêm khốn khổ khi con thai nghén, và con sẽ đau đớn khi sinh nở. Dục vọng con sẽ hướng về chồng, và chồng sẽ quản trị con.”
73  GEN 3:17  Ngài phán với A-đam: con nghe lời vợ và ăn trái cây Ta đã ngăn cấm, nên đất bị nguyền rủa. Trọn đời con phải làm lụng vất vả mới có miếng ăn.
78  GEN 3:22  Đức Chúa Trời Hằng Hữu nói: Loài người đã biết phân biệt thiện ác y như chúng ta. Nếu bây giờ họ hái trái cây sự sống để ăn, họ sẽ sống vĩnh hằng!”
81  GEN 4:1  A-đam ăn ở với Ê-va, vợ mình, và bà có thai. Khi sinh Ca-in, bà nói: Nhờ Chúa Hằng Hữu, tôi sinh được một trai!”
86  GEN 4:6  Chúa Hằng Hữu hỏi Ca-in: Tại sao con giận? Sao mặt con gằm xuống?
88  GEN 4:8  Lúc ấy, Ca-in nói với A-bên: Anh em mình ra ngoài đồng đi.” Khi hai anh em ra đó, Ca-in xông lại giết A-bên.
89  GEN 4:9  Chúa Hằng Hữu hỏi Ca-in: A-bên, em con đâu?” Ca-in đáp: Con không biết! Con đâu phải người trông nom nó.”
90  GEN 4:10  Chúa Hằng Hữu phán: Con đã làm gì? Tiếng máu em con đổ dưới đất, đã thấu tai Ta.
93  GEN 4:13  Ca-in thưa với Đức Chúa Trời Hằng Hữu: Hình phạt ấy nặng quá sức chịu đựng của con.
95  GEN 4:15  Chúa Hằng Hữu đáp: Ai giết con sẽ bị phạt bảy lần án phạt của con.” Chúa Hằng Hữu đánh dấu trên người Ca-in, để ai gặp ông sẽ không giết.
103  GEN 4:23  Một hôm, Lê-méc nói với vợ: Này, A-đa và Si-la, hãy nghe tiếng ta; hãy nghe ta, hỡi vợ của Lê-méc. Ta đã giết một người, vì nó đánh ta, và một người trẻ vì nó làm ta bị thương.
105  GEN 4:25  Sau đó, A-đam và Ê-va còn sinh một con trai nữa, đặt tên là Sết. Ê-va nói: Đức Chúa Trời cho tôi một con trai khác, thay cho A-bên mà Ca-in đã sát hại.”
108  GEN 5:2  Ngài tạo ra người nam và người nữ. Ngay từ đầu, Ngài ban phước lành cho họ và gọi họ là người.”
135  GEN 5:29  Ông đặt tên con là Nô-ê, và nói: sẽ an ủi chúng ta lúc lao động và nhọc nhằn, vì đất đã bị Chúa Hằng Hữu nguyền rủa, bắt tay ta phải làm.”
141  GEN 6:3  Chúa Hằng Hữu phán: Thần Linh của Ta sẽ chẳng ở với loài người mãi mãi, vì người chỉ là xác thịt. Đời người chỉ còn 120 năm mà thôi.”
145  GEN 6:7  Chúa Hằng Hữu phán: Ta sẽ xóa sạch khỏi mặt đất loài người Ta đã sáng tạo, từ loài người cho đến loài thú, loài bò sát, và loài chim trời. Ta tiếc đã tạo ra chúng nó.”
151  GEN 6:13  Đức Chúa Trời phán cùng Nô-ê: Ta quyết định hủy diệt loài người, vì mặt đất đầy dẫy tội ác do chúng nó gây ra. Phải, Ta sẽ xóa sạch loài người khỏi mặt địa cầu!
161  GEN 7:1  Chúa Hằng Hữu phán cùng Nô-ê: Con và cả gia đình hãy vào tàu, vì trong đời này, Ta thấy con là người công chính duy nhất trước mặt Ta.
200  GEN 8:16  Con và gia đình hãy ra khỏi tàu.
205  GEN 8:21  Chúa Hằng Hữu hưởng lấy mùi thơm và tự nhủ: Ta chẳng bao giờ nguyền rủa đất nữa, cũng chẳng tiêu diệt mọi loài sinh vật như Ta đã làm, vì ngay lúc tuổi trẻ, loài người đã có khuynh hướng xấu trong lòng.
207  GEN 9:1  Đức Chúa Trời ban phước cho Nô-ê và các con. Ngài phán: Hãy sinh sản thêm nhiều cho đầy mặt đất.
215  GEN 9:9  Ta lập giao ước với các con và dòng dõi các con,
218  GEN 9:12  Đức Chúa Trời phán: Đây là dấu chỉ về giao ước Ta lập cùng các con và muôn loài trên đất trải qua các thời đại.
223  GEN 9:17  Đức Chúa Trời lại phán cùng Nô-ê: Đó là dấu chỉ về giao ước Ta đã lập giữa Ta và các sinh vật trên đất.”
231  GEN 9:25  ông nói: Nguyện Ca-na-an bị nguyền rủa, Nó sẽ làm nô lệ thấp hèn nhất của anh em mình.”
232  GEN 9:26  Ông tiếp: Tôn vinh Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời của Sem, nguyện Ca-na-an làm nô lệ cho nó!
244  GEN 10:9  Ông săn bắn dũng cảm trước mặt Chúa Hằng Hữu. Phương ngôn có câu: Anh hùng như Nim-rốt, săn bắn dũng cảm trước mặt Chúa Hằng Hữu.”
260  GEN 10:25  Hê-be sinh Bê-léc (Bê-léc nghĩa là chia rẽ” vì sinh vào lúc các dân tộc chia ra thành từng nhóm ngôn ngữ khác nhau). Người em tên Giốc-tan.
270  GEN 11:3  Họ bảo nhau: Chúng ta hãy làm gạch nung trong lửa, dùng nhựa làm hồ, và khởi công xây cất.”
271  GEN 11:4  Họ lại nói rằng: Chúng ta hãy xây một thành phố vĩ đại, có cái tháp cao tận trời, danh tiếng chúng ta sẽ tồn tại muôn đời. Như thế, chúng ta sẽ sống đoàn tụ khỏi bị tản lạc khắp mặt đất.”
273  GEN 11:6  Ngài nói: chỉ là một dân tộc, nói cùng một thứ tiếng, nên họ đã bắt đầu công việc này, chẳng có gì ngăn cản được những việc họ định làm.
300  GEN 12:1  Chúa Hằng Hữu phán cùng Áp-ram: Hãy lìa quê cha đất tổ, bỏ họ hàng thân thuộc, rời gia đình mình và đi đến xứ Ta sẽ chỉ định.
306  GEN 12:7  Chúa Hằng Hữu hiện ra và phán cùng Áp-ram: Ta sẽ cho dòng dõi con xứ này.” Áp-ram lập bàn thờ cho Chúa Hằng Hữu.
310  GEN 12:11  Khi sắp vào lãnh thổ Ai Cập, Áp-ram bảo Sa-rai: Tôi biết bà rất đẹp.
317  GEN 12:18  Vua Pha-ra-ôn cho gọi Áp-ram vào trách: Sao ngươi nỡ hại ta như thế? Sao không nói người là vợ ngươi?
327  GEN 13:8  Áp-ram bảo Lót: Nên tránh chuyện xung khắc giữa bác với cháu, giữa bọn chăn chiên của bác và của cháu, vì chúng ta là ruột thịt.
333  GEN 13:14  Sau khi Lót từ biệt, Chúa Hằng Hữu nói với Áp-ram: Hãy phóng tầm mắt nhìn khắp đông, tây, nam, và bắc:
356  GEN 14:19  Mên-chi-xê-đéc chúc phước lành cho Áp-ram rằng: Cầu Đức Chúa Trời Chí Cao, Ngài là Đấng sáng tạo trời đất ban phước lành cho Áp-ram.
358  GEN 14:21  Vua Sô-đôm yêu cầu Áp-ram: Ông giao trả người ông bắt lại cho chúng tôi. Còn tài vật thì ông có thể giữ lại.”
359  GEN 14:22  Nhưng Áp-ram trả lời với vua Sô-đôm: Tôi đã thề trước Chúa Hằng Hữu là Đức Chúa Trời Chí Cao—Đấng đã sáng tạo trời đất—
362  GEN 15:1  Sau đó, Chúa Hằng Hữu phán cùng Áp-ram trong giấc mộng: Đừng sợ Áp-ram. Ta sẽ bảo vệ con và cho con phần thưởng lớn.”
363  GEN 15:2  Áp-ram thổ lộ: Thưa Chúa Hằng Hữu, Chúa sẽ cho con điều chi? Vì không con nối dõi, con phải cho Ê-li-ê-se ở Đa-mách làm người kế nghiệp!”
364  GEN 15:3  Áp-ram tiếp: Chúa chẳng ban cho con cái, nên một đầy tớ sinh trong nhà con sẽ nối nghiệp con!”
365  GEN 15:4  Chúa Hằng Hữu đáp: Người này sẽ không kế nghiệp con đâu, nhưng một đứa con trai do con sinh ra sẽ kế nghiệp con.”
366  GEN 15:5  Ban đêm, Chúa Hằng Hữu đem Áp-ram ra sân ngắm khung trời đầy sao và bảo: Con nhìn lên bầu trời và thử đếm sao đi! Dòng dõi con sẽ đông như sao trên trời, không ai đếm được!”
368  GEN 15:7  Chúa Hằng Hữu kết luận: Ta là Chúa Hằng Hữu, Ta đã đem con ra khỏi thành U-rơ xứ Canh-đê, để cho con xứ này làm sản nghiệp.”
369  GEN 15:8  Áp-ram dè dặt: Thưa Chúa Hằng Hữu, làm sao con biết chắc rằng Chúa sẽ cho con xứ này?”
370  GEN 15:9  Chúa Hằng Hữu phán: Con hãy đem đến đây một con bê cái, một con dê cái, một con chiên đực—tất cả đều ba tuổi—một con chim cu gáy, và một bồ câu non.”
374  GEN 15:13  Chúa Hằng Hữu phán cùng Áp-ram: Con phải biết chắc chắn, dòng dõi con sẽ kiều ngụ nơi đất khách quê người, phải phục dịch dân bản xứ, và bị áp bức suốt 400 năm. Tuy nhiên, Ta sẽ đoán phạt nước mà dòng dõi con phục dịch.
379  GEN 15:18  Ngày hôm ấy, Chúa Hằng Hữu kết ước với Áp-ram rằng: Ta đã cho dòng dõi con đất nước này, từ sông A-rít ở Ai Cập đến sông cái Ơ-phơ-rát,
384  GEN 16:2  Bà bảo Áp-ram: Chúa Hằng Hữu không cho tôi có con, nên ông hãy ăn ở với nó, có lẽ tôi sẽ nhờ nó mà có con.” Áp-ram nghe theo lời vợ.
387  GEN 16:5  Sa-rai bực tức và trách cứ Áp-ram: Điều hổ nhục tôi phải chịu là tại ông cả! Tôi đưa vào vòng tay ông đứa nữ tì của tôi. Thế mà khi có thai, nó lại lên mặt. Cầu Chúa Hằng Hữu phân xử giữa tôi với ông.”
388  GEN 16:6  Áp-ram đáp: nuôi nữ tì thì bà có quyền trên nó, bà muốn làm gì thì làm.” Bị Sa-rai đối xử khắc nghiệt, A-ga bỏ nhà chủ trốn đi.
390  GEN 16:8  A-ga, nữ tì của Sa-rai, con từ đâu đến đây và định đi đâu?” Nàng đáp: Con trốn bà chủ Sa-rai!”
391  GEN 16:9  Thiên sứ của Chúa Hằng Hữu phán: Con hãy về nhà bà chủ con và phục tùng dưới tay người.”
392  GEN 16:10  Thiên sứ lại nói: Ta sẽ làm cho dòng dõi con gia tăng đông đảo đến nỗi không ai đếm được.”
393  GEN 16:11  Thiên sứ nói thêm: Con đang mang thai và sẽ sinh con trai. Hãy đặt tên nó là Ích-ma-ên (nghĩa là ‘Đức Chúa Trời nghe’), vì Chúa Hằng Hữu đã đoái thương cảnh khốn khổ của con.
395  GEN 16:13  A-ga gọi Chúa Hằng Hữu, Đấng dạy nàng là Đức Chúa Trời Thấy Rõ.” Nàng tự nhủ: Tôi đã thấy Chúa là Đấng đoái xem tôi!”
396  GEN 16:14  Nàng đặt tên suối nước là La-chai-roi nghĩa là Suối của Đấng Hằng Sống đã đoái xem tôi.” Dòng suối ấy chảy giữa Ca-đe và Bê-rết.
399  GEN 17:1  Khi Áp-ram chín mươi chín tuổi, Chúa Hằng Hữu lại xuất hiện và phán: Ta là Đức Chúa Trời Toàn Năng, con hãy sống một cuộc đời hoàn hảo trước mặt Ta.
402  GEN 17:4  Này là giao ước của Ta với con: Ta sẽ làm cho con trở nên tổ phụ của nhiều dân tộc.
407  GEN 17:9  Đức Chúa Trời phán cùng Áp-ra-ham: Phần con và hậu tự con từ đời này sang đời kia phải giữ giao ước này của Ta: Tất cả người nam trong dòng dõi con phải chịu cắt bì.
413  GEN 17:15  Đức Chúa Trời dạy thêm: Vợ của con cũng được đổi tên, không còn gọi là Sa-rai nữa nhưng là Sa-ra (nghĩa là công chúa).
415  GEN 17:17  Áp-ra-ham sấp mình xuống đất, cười thầm, và tự nhủ: Trăm tuổi mà có con được sao? Sa-ra đã chín mươi còn sinh nở được ư?”
416  GEN 17:18  Kế đó, Áp-ra-ham thưa với Đức Chúa Trời: Ước gì Ích-ma-ên được sống dưới ơn phước của Ngài!”
417  GEN 17:19  Đức Chúa Trời đáp: Sa-ra, vợ con sẽ sinh con trai. Con sẽ đặt tên nó là Y-sác. Ta sẽ lập giao ước với nó và hậu tự nó đời đời.
428  GEN 18:3  Áp-ra-ham thưa: Lạy Chúa tôi, nếu tôi được Chúa đoái thương, xin đừng bỏ qua đầy tớ Chúa.
430  GEN 18:5  Vì Chúa đã hạ cố đến thăm nhà đầy tớ Chúa, tôi xin đem bánh để Chúa dùng trước khi lên đường.” Họ đáp: Được, cứ làm như ông nói.”
431  GEN 18:6  Áp-ra-ham vội vã vào trại và bảo Sa-ra: Mau lên! Lấy ba đấu bột lọc nhồi đi rồi làm bánh nhỏ.”
434  GEN 18:9  Các vị ấy hỏi: Áp-ra-ham! Sa-ra, vợ con ở đâu?” Áp-ra-ham thưa: Dạ ở trong trại.”
435  GEN 18:10  Một vị bảo: Độ một năm nữa, Ta sẽ trở lại đây thăm con; khi đó, Sa-ra, vợ con, sẽ có một con trai!” Sa-ra đứng sau lưng vị ấy tại cửa trại, nên nghe rõ lời hứa này.
437  GEN 18:12  Nghe Chúa hứa, Sa-ra cười thầm và tự bảo: Già cả như tôi, đâu còn được niềm vui làm mẹ nữa! Tuổi chồng tôi cũng đã quá cao!”
438  GEN 18:13  Chúa Hằng Hữu hỏi Áp-ra-ham: Tại sao Sa-ra cười và tự hỏi: ‘Già cả như tôi mà còn sinh sản được sao?’
440  GEN 18:15  Sa-ra sợ hãi và chối: Con có dám cười đâu!” Chúa Hằng Hữu đáp: Thật, con đã cười.”