Wildebeest analysis examples for:   vie-vieovcb   ỉ    February 25, 2023 at 01:30    Script wb_pprint_html.py   by Ulf Hermjakob

2  GEN 1:2  Lúc ấy, đất ch là một khối hỗn độn, không có hình dạng rõ rệt. Bóng tối che mặt vực, và Linh Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước.
14  GEN 1:14  Tiếp theo, Đức Chúa Trời phán: “Phải có các thiên thể để soi sáng mặt đất, phân biệt ngày đêm, ch định thời tiết, ngày, và năm.
33  GEN 2:2  Đến ngày thứ bảy, công trình hoàn tất, Đức Chúa Trời ngh mọi việc.
34  GEN 2:3  Đức Chúa Trời ban phước lành và thánh hóa ngày thứ bảy, vì là ngày Ngài ngh mọi công việc sáng tạo.
59  GEN 3:3  Ch mỗi một cây trồng giữa vườn là không được ăn. Đức Chúa Trời phán dặn: ‘Các con không được chạm đến cây ấy; nếu trái lệnh, các con sẽ chết.’”
70  GEN 3:14  Đức Chúa Trời Hằng Hữu quở rắn: “Vì mày đã làm điều ấy, nên trong tất cả các loài gia súc và thú rừng, ch có mày bị nguyền rủa. Mày sẽ bò bằng bụng, và ăn bụi đất trọn đời.
141  GEN 6:3  Chúa Hằng Hữu phán: “Thần Linh của Ta sẽ chẳng ở với loài người mãi mãi, vì người ch là xác thịt. Đời người ch còn 120 năm mà thôi.”
165  GEN 7:5  Nô-ê làm theo mọi điều Chúa Hằng Hữu ch dạy.
169  GEN 7:9  Chúng đều theo Nô-ê vào tàu, như lời Đức Chúa Trời ch dạy.
179  GEN 7:19  Nước tiếp tục dâng cao hơn nữa; mọi đnh núi cao dưới trời đều bị ngập.
183  GEN 7:23  Mọi sinh vật trên mặt đất đều bị hủy diệt, từ loài người cho đến loài thú, loài bò sát, và loài chim trời. Tất cả đều bị quét sạch khỏi mặt đất, ch còn Nô-ê và gia đình cùng mọi loài ở với ông trong tàu được sống sót.
189  GEN 8:5  Nước cứ hạ dần. Cho đến hai tháng rưỡi sau, các đnh núi mới ló dạng.
218  GEN 9:12  Đức Chúa Trời phán: “Đây là dấu ch về giao ước Ta lập cùng các con và muôn loài trên đất trải qua các thời đại.
223  GEN 9:17  Đức Chúa Trời lại phán cùng Nô-ê: “Đó là dấu ch về giao ước Ta đã lập giữa Ta và các sinh vật trên đất.”
230  GEN 9:24  Khi Nô-ê tnh rượu, biết được việc Cham đã làm cho mình,
273  GEN 11:6  Ngài nói: “Vì ch là một dân tộc, nói cùng một thứ tiếng, nên họ đã bắt đầu công việc này, chẳng có gì ngăn cản được những việc họ định làm.
300  GEN 12:1  Chúa Hằng Hữu phán cùng Áp-ram: “Hãy lìa quê cha đất tổ, bỏ họ hàng thân thuộc, rời gia đình mình và đi đến xứ Ta sẽ ch định.
360  GEN 14:23  rằng tôi không lấy vật gì của vua cả, dù một sợi ch hay một sợi dây giày cũng không, để vua đừng nói: ‘Nhờ ta mà nó giàu!’
429  GEN 18:4  Xin cho tôi lấy nước rửa chân Chúa và kính mời Chúa ngh mát dưới bóng cây.
452  GEN 18:27  Áp-ra-ham tiếp lời: “Thưa Chúa, con mạo muội thưa với Chúa, dù con ch là tro bụi.
454  GEN 18:29  Áp-ra-ham đánh bạo: “Thưa Chúa, nếu ch có bốn mươi người thì sao?” Chúa Hằng Hữu đáp: “Ta sẽ dung thứ cả thành vì bốn mươi người ấy.”
455  GEN 18:30  Áp-ra-ham năn n: “Xin Chúa đừng giận, con xin thưa: Nếu ch có ba mươi người thì sao?” Chúa Hằng Hữu đáp: “Ta sẽ dung thứ cả thành vì ba mươi người ấy.”
456  GEN 18:31  Áp-ra-ham khẩn khoản: “Vì con đã đánh bạo nài xin Chúa, nên con xin hỏi—nhỡ ch có hai mươi người thì sao?” Chúa Hằng Hữu đáp: “Ta sẽ dung thứ thành vì hai mươi người ấy.”
457  GEN 18:32  Cố nài n lần cuối, Áp-ra-ham thưa: “Xin Chúa đừng giận, con ch xin thưa một lời nữa. Nhỡ ch có mười người thì sao?” Chúa Hằng Hữu đáp: “Ta cũng dung thứ cả thành vì mười người ấy.”
460  GEN 19:2  Lót mời: “Thưa hai ngài, kính mời hai ngài đến nhà tôi ngh tạm đêm nay. Sáng mai, hai ngài có thể dậy sớm lên đường.” Họ đáp: “Cám ơn ông, tối nay chúng tôi ở ngoài phố cũng được.”
462  GEN 19:4  Nhưng trước khi họ chuẩn bị đi ngh thì những người đàn ông Sô-đôm, từ trẻ đến già, của khắp thành lũ lượt kéo đến vây quanh nhà.
490  GEN 19:32  Ta ch còn cách chuốc rượu cho cha và thay nhau ngủ với cha để lưu truyền dòng giống cho cha.”
536  GEN 21:22  Lúc ấy, Vua A-bi-mê-léc và Tướng Phi-côn, ch huy quân đội Ai Cập, đến hội đàm với Áp-ra-ham. Họ nói: “Đức Chúa Trời ban phước cho ông trong mọi việc.
550  GEN 22:2  Chúa phán: “Hãy bắt Y-sác, đứa con một mà con yêu quý, đem đến vùng Mô-ri-a, và dâng nó làm tế lễ thiêu trên một ngọn núi Ta sẽ ch cho con.”
551  GEN 22:3  Vậy, Áp-ra-ham dậy sớm, thắng lừa, đem Y-sác, con mình và hai đầy tớ đi theo. Ông chặt đủ củi để dâng tế lễ thiêu, lên đường đi đến địa điểm Đức Chúa Trời đã ch dạy.
557  GEN 22:9  Đến chỗ Đức Chúa Trời đã ch định, Áp-ra-ham dựng một bàn thờ, sắp củi lên, trói Y-sác, con mình, và đem đặt lên lớp củi trên bàn thờ.
576  GEN 23:4  “Tôi ch là một kiều dân, tuy sống giữa các anh, nhưng không có đất ruộng. Xin các anh bán cho tôi một miếng đất làm nghĩa trang để an táng vợ tôi.”
585  GEN 23:13  và đáp lời Ép-rôn trong khi dân chúng lắng tai nghe: “Không dám, tôi ch xin mua và trả giá sòng phẳng. Xin anh vui lòng nhận tiền, tôi mới dám an táng vợ tôi.”
597  GEN 24:5  Quản gia đáp: “Con ch ngại không có cô nào chịu bỏ quê hương để đi đến xứ này lấy chồng. Con có nên đưa Y-sác về quê vợ không?”
603  GEN 24:11  quản gia cho lạc đà dừng lại, và chúng quỳ xuống ngh chân bên giếng, đúng vào giờ phụ nữ trong thành ra múc nước.
606  GEN 24:14  Khi con xin cô nào cho con uống nước, mà cô ấy đáp: ‘Ông cứ uống đi; tôi sẽ cho bầy lạc đà ông uống nữa,’ xin Chúa cho cô ấy đúng là người Chúa ch định cho Y-sác, đầy tớ Chúa. Nhờ đó, con mới biết rõ Chúa đã tỏ lòng nhân từ với chủ con.”
614  GEN 24:22  Khi đàn lạc đà uống nước xong, quản gia lấy ra một chiếc khoen vàng nặng khoảng năm ch và một đôi vòng vàng, mỗi chiếc khoảng năm lạng.
615  GEN 24:23  Và hỏi: “Cô là con ai? Nhà cô có chỗ cho tôi ngh tạm tối nay không?”
689  GEN 25:30  Ê-sau năn n Gia-cốp: “Chao ôi, đói quá! Em cho anh ăn món súp đo đỏ đó với!” (Do đó mà Ê-sau có biệt danh là Ê-đôm, nghĩa là “đỏ.”)
693  GEN 25:34  Gia-cốp liền cho Ê-sau ăn bánh, đậu đỏ, và xúp. Ăn xong, Ê-sau đứng dậy ra đi, không đếm xa gì đến quyền trưởng nam cả.
719  GEN 26:26  Một hôm, Vua A-bi-mê-léc cùng với quân sư là A-hu-sát, và Phi-côn, tướng ch huy của ông, từ Ghê-ra đến thăm Y-sác.
766  GEN 27:38  Ê-sau năn n: “Cha không còn để dành cho con một phước lành nào sao? Cha ơi, xin cha cứ cho con một ít phước lành.” Ê-sau quỵ xuống và khóc tức tưởi.
785  GEN 28:11  Ông đến một chỗ kia dừng chân và ngh đêm tại đó vì mặt trời đã lặn. Gia-cốp chọn một tảng đá gối đầu nằm ngủ.
792  GEN 28:18  Gia-cốp dậy sớm, lấy tảng đá gối đầu đêm qua dựng lên làm trụ kỷ niệm, đổ dầu ô-liu trên đnh,
816  GEN 29:20  Vậy, Gia-cốp phục dịch cậu suốt bảy năm để được cưới Ra-chên; nhưng vì yêu say đắm, nên Gia-cốp coi bảy năm ch bằng đôi ba ngày.
821  GEN 29:25  Sáng hôm sau, Gia-cốp thức dậy mới biết sự thật; đó là Lê-a! Gia-cốp nổi giận và trách La-ban: “Sao cậu gạt cháu chi vậy? Cháu phục dịch cậu suốt bảy năm tròn ch vì Ra-chên. Sao cậu lật lọng thế?”
833  GEN 30:2  Gia-cốp nổi giận và quát: “Anh có thay quyền Đức Chúa Trời được đâu. Ch một mình Ngài có quyền cho em có con.”
854  GEN 30:23  Nàng thụ thai và sinh một con trai, nên nàng ca ngợi Chúa: “Đức Chúa Trời đã dẹp điều s nhục của tôi rồi.”
861  GEN 30:30  Trước ngày cháu đến, cậu ch có ít tài sản; bây giờ, súc vật cậu gia tăng gấp bội. Chúa Hằng Hữu đã ban phước lành dồi dào cho cậu qua mọi việc cháu làm. Còn phần cháu thì sao? Bao giờ cháu mới có tài sản để lo cho gia đình?”
872  GEN 30:41  Khéo hơn nữa, Gia-cốp ch đặt các cành lột vỏ trước các dê và chiên mập mạnh.
873  GEN 30:42  Các con ốm yếu vẫn tiếp tục đẻ con gầy guộc cho La-ban; ch những đàn con mập mạnh mới về tay Gia-cốp.
915  GEN 31:41  Cháu chịu đựng gian khổ như thế suốt hai mươi năm: Cháu phải làm lụng mười bốn năm ch vì muốn cưới hai con gái của cậu, cháu phải đầu tắt mặt tối suốt sáu năm ch vì mấy bầy súc vật. Thế mà cậu còn tráo trở, thay đổi giao kèo cả mười lần!
928  GEN 31:54  Gia-cốp dâng lên Đức Chúa Trời một của lễ trên đnh núi, mời bà con dự tiệc, và ở cả đêm với họ trên núi.
939  GEN 32:11  Thật ra, con chẳng xứng đáng gì, nhưng Chúa đã thương xót và giữ đúng tất cả lời Ngài hứa. Khi con ra đi, và khi qua sông Giô-đan ch có hai bàn tay trắng; mà nay con có hai đoàn người này với bao nhiêu tài sản.
962  GEN 33:1  Ngước mặt lên, Gia-cốp thấy Ê-sau ch huy lực lượng 400 người tiến đến. Gia-cốp lập tức chia đàn con cho Lê-a, Ra-chên, và hai nữ tì.
972  GEN 33:11  Xin anh nhận lễ vật em dâng hiến, vì Đức Chúa Trời đã hậu đãi em và cho em đầy đủ mọi thứ.” Gia-cốp nài n mãi cho đến khi Ê-sau nhận các lễ vật ấy.
974  GEN 33:13  Gia-cốp đáp: “Anh biết đám trẻ con còn yếu; bầy chiên và bò có nhiều con đang bú. Nếu ép đi nhanh, chắc ch một ngày là chúng bỏ mạng.
988  GEN 34:7  Các con trai Gia-cốp đang làm việc ngoài đồng, rất buồn rầu và giận dữ khi nghe tin Si-chem cưỡng hiếp em và gây s nhục cho gia đình mình.
995  GEN 34:14  “Gả em gái cho người chưa chịu cắt bì là điều s nhục, chúng tôi không thể nào chấp thuận.
1003  GEN 34:22  Họ ch đòi một điều kiện là tất cả các người nam của chúng ta đều phải chịu cắt bì như họ. Ch như thế họ mới chịu đồng hóa với chúng ta thành một dân tộc thống nhất.
1011  GEN 34:30  Gia-cốp được tin liền trách mắng Si-mê-ôn và Lê-vi: “Chúng mày làm hổ nhục cho cha giữa dân xứ này, giữa người Ca-na-an, và người Phê-rết. Chúng ta ch có ít người, nếu người bản xứ liên minh tấn công cha, cả gia đình chúng ta đành bị tiêu diệt.”
1033  GEN 35:21  Ít-ra-ên tiếp tục cuộc hành trình, đi qua tháp Ê-đa, và cắm trại để ngh chân.
1076  GEN 36:35  Sau khi Hu-sam chết, Ha-đát, con Bê-đa lên kế vị. Vua này là người ch huy quân đội đánh bại quân Ma-đi-an tại xứ Mô-áp và dời đô về A-vít.
1092  GEN 37:8  Các anh ma mai: “Thế là mày muốn làm vua chúng tao sao?” Họ càng ganh ghét Giô-sép thêm vì câu chuyện chiêm bao và vì lời nói thiếu dè dặt của Giô-sép.
1106  GEN 37:22  Đổ máu nó ra làm chi? Ch cần quăng nó vào giếng cạn là nó chết rồi.” Thật ra, Ru-bên lập mưu cứu Giô-sép để đưa nó về với cha an toàn.
1120  GEN 37:36  Trong khi đó, bọn lái buôn A-rập xuống Ai Cập, và họ bán Giô-sép cho Phô-ti-pha, viên quan ch huy đoàn thị vệ của Pha-ra-ôn, vua Ai Cập.
1146  GEN 38:26  Giu-đa giật mình nhìn nhận: “Ta-ma đúng hơn ta rồi. Ch vì ta không chịu cho Sê-la kết tóc xe tơ với nó như luật định.” Từ đó, Giu-đa kiêng nể Ta-ma.
1148  GEN 38:28  Trong lúc bà đang sinh, một đứa đưa tay ra trước. Bà mụ nắm tay nó cột sợi ch đỏ vào tay và nói: “Đứa này ra trước.”
1150  GEN 38:30  Em nó lọt lòng sau, tay vẫn còn sợi ch đỏ, được đặt tên là Xê-rách.
1151  GEN 39:1  Xuống đến Ai Cập, Giô-sép bị các lái buôn A-rập bán cho Phô-ti-pha, viên quan ch huy đoàn thị vệ của Pha-ra-ôn, vua Ai Cập.
1156  GEN 39:6  vì thế ông giao trọn mọi việc cho Giô-sép, không cần bận tâm đến việc nhà nữa, ông ch còn chọn món ăn thích khẩu mà thôi! Giô-sép là một thanh niên rất đẹp trai,
1159  GEN 39:9  và bằng lòng giao hết cho tôi, ch trừ một mình bà, vì là vợ của chủ. Tôi đâu dám phạm tội ác này và làm buồn lòng Đức Chúa Trời.”
1176  GEN 40:3  và tống giam hai viên chức vào ngục, thuộc dinh ch huy trưởng ngự lâm, nơi Giô-sép đang bị tù.
1177  GEN 40:4  Viên quan ch huy đoàn ngự lâm cử Giô-sép trông coi hai viên chức ấy; họ bị giam tại đó lâu ngày.
1190  GEN 40:17  Giỏ trên cùng đựng đủ thứ bánh của vua Pha-ra-ôn, nhưng có chim trời đáp xuống ra ăn.”
1206  GEN 41:10  Trước đây, lúc vua Pha-ra-ôn giận quan hỏa đầu và tôi, vua đã tống giam chúng tôi vào trong dinh ch huy trưởng ngự lâm quân.
1208  GEN 41:12  Có một thanh niên Hê-bơ-rơ bị giam chung với chúng tôi, tên nô lệ của ch huy trưởng ngự lâm quân. Khi nghe thuật chiêm bao, anh ấy giải thích ý nghĩa theo giấc mơ mỗi người.
1236  GEN 41:40  Ngươi sẽ lãnh đạo cả nước, toàn dân sẽ vâng theo mệnh lệnh ngươi. Ch một mình ta lớn hơn ngươi mà thôi.”
1250  GEN 41:54  đến bảy năm đói kém, đúng như lời Giô-sép đoán trước. Mọi quốc gia chung quanh đều đói; ch riêng Ai Cập vẫn còn lương thực.
1251  GEN 41:55  Khi người Ai Cập bị đói, họ kéo đến hoàng cung xin vua cấp gạo. Vua bảo: “Cứ hỏi Giô-sép và làm mọi điều Giô-sép ch dạy.”
1263  GEN 42:10  Họ phân trần: “Thưa ngài, các đầy tớ ngài đây ch đến mua lương thực.
1265  GEN 42:12  Giô-sép quả quyết: “Không, các anh ch đến đây do thám để biết rõ nhược điểm của đất nước này.”
1272  GEN 42:19  Nếu các anh lương thiện, ta ch giam giữ một người, còn tất cả được về nhà, mang theo lương thực nuôi gia đình.
1291  GEN 42:38  Gia-cốp đáp: “Con tao sẽ không đi với chúng mày đâu. Anh nó chết, tao ch còn một mình nó. Nếu nó bị nguy hiểm dọc đường, lão già này sẽ sầu khổ mà chết.”
1335  GEN 44:10  Quản gia đáp: “Thôi được, ch người ăn cắp bị bắt làm nô lệ, còn tất cả vô can.”
1342  GEN 44:17  Giô-sép đáp: “Không, ta ch giữ người lấy chén bạc làm nô lệ cho ta, còn các anh được tự do về nhà cha.”
1360  GEN 45:1  Giô-sép không thể nào đè nén cảm xúc được nữa. Ông la lớn và đuổi hết các gia nhân: “Tất cả hãy ra ngoài!” Vậy, trong phòng ch còn Giô-sép và các anh em.
1386  GEN 45:27  Khi nghe các con thuật những lời Giô-sép nhắn và nhìn thấy các cỗ xe ngựa Giô-sép gửi về, tinh thần Gia-cốp liền hồi tnh.
1477  GEN 49:3  Con trưởng nam Ru-bên, là sinh lực và sức mạnh cha, với vinh dự và quyền năng tột đnh.
1484  GEN 49:10  Cây quyền trượng chẳng xa lìa Giu-đa, gậy ch huy cũng không rời khỏi hai gối chúng nó, cho đến chừng Đấng mọi người thần phục đến, là Đấng được toàn dân vâng phục người.
1500  GEN 49:26  Phước lành cha chúc cho con sẽ cao hơn phước lành của tổ tông, lên đến các ngọn núi trường tồn. Các phước lành này sẽ ban trên Giô-sép, trên đnh đầu người lãnh đạo.
1515  GEN 50:8  người nhà Giô-sép, các anh em, và cả gia đình đều đi dự đám tang. Ch còn trẻ con, bầy chiên, bầy bò ở lại Gô-sen mà thôi.
1523  GEN 50:16  Họ sai người đến năn n Giô-sép: “Trước khi qua đời, cha dặn chúng tôi
1525  GEN 50:18  Các anh đến quỳ trước mặt Giô-sép: “Chúng tôi cũng ch là đầy tớ của em.”
1641  EXO 5:8  Đồng thời cứ giữ đúng ch tiêu sản xuất gạch như cũ. Đừng để chúng rảnh tay sinh lười, kiếm cớ đòi đi dâng tế lễ lên Đức Chúa Trời của chúng.
1647  EXO 5:14  Họ lại đánh đập những người Ít-ra-ên mà chính họ đã ch định làm trưởng nhóm trông coi những người Ít-ra-ên khác làm việc. Họ thét: “Chúng bây chẳng được việc gì hết. Cả hôm qua lẫn hôm nay đều không đủ ch tiêu gạch.”
1649  EXO 5:16  Chúng tôi không được cấp rơm, nhưng lại được lệnh phải sản xuất đủ số gạch như cũ. Chúng tôi bị đòn ch vì người của vua bất công, chứ chúng tôi có lỗi gì?”