Wildebeest analysis examples for:   vie-vieovcb   ỏ    February 25, 2023 at 01:30    Script wb_pprint_html.py   by Ulf Hermjakob

11  GEN 1:11  Đức Chúa Trời phán: “Đất phải sinh thảo mộc—c kết hạt tùy theo loại, và cây kết quả có hạt tùy theo loại.” Liền có như thế.
12  GEN 1:12  Đất sinh sản thảo mộc—c kết hạt tùy theo loại, và cây kết quả có hạt tùy theo loại. Đức Chúa Trời thấy vậy là tốt đẹp.
16  GEN 1:16  Đức Chúa Trời làm ra hai thiên thể. Thiên thể lớn hơn trị vì ban ngày; thiên thể nh hơn cai quản ban đêm. Ngài cũng tạo nên các tinh tú.
29  GEN 1:29  Đức Chúa Trời phán: “Này, Ta cho các con mọi loài c kết hạt trên mặt đất và mọi loài cây kết quả có hạt để dùng làm lương thực.
30  GEN 1:30  Ta cũng ban c xanh làm lương thực cho các loài thú dưới đất và loài chim trên trời.” Liền có như vậy.
36  GEN 2:5  chưa có bụi cây nào trên mặt đất, cũng chưa có ngọn c nào mọc ngoài đồng, và Đức Chúa Trời Hằng Hữu chưa cho mưa xuống đất, cũng chưa có ai trồng cây ngoài đồng.
67  GEN 3:11  Đức Chúa Trời Hằng Hữu hi: “Ai nói cho con biết con trần truồng? Con đã ăn trái cây Ta cấm phải không?”
69  GEN 3:13  Đức Chúa Trời Hằng Hữu hi người nữ: “Sao con làm như vậy?” “Rắn lừa gạt con, nên con mới ăn,” người nữ đáp.
74  GEN 3:18  Đất sẽ mọc gai góc và gai độc; con sẽ ăn rau c ngoài đồng.
79  GEN 3:23  Vì thế, Đức Chúa Trời Hằng Hữu đuổi họ khi vườn Ê-đen, để khai khẩn đất mà Ngài đã dùng tạo nên loài người.
86  GEN 4:6  Chúa Hằng Hữu hi Ca-in: “Tại sao con giận? Sao mặt con gằm xuống?
89  GEN 4:9  Chúa Hằng Hữu hi Ca-in: “A-bên, em con đâu?” Ca-in đáp: “Con không biết! Con đâu phải người trông nom nó.”
91  GEN 4:11  Từ nay, con bị đuổi khi mảnh đất đã nhuộm máu em của con.
94  GEN 4:14  Ngày nay, Chúa đuổi con khi đồng ruộng này; con là người chạy trốn, lang thang, và xa lánh mặt Chúa. Nếu có ai gặp con, họ sẽ giết con.”
145  GEN 6:7  Chúa Hằng Hữu phán: “Ta sẽ xóa sạch khi mặt đất loài người Ta đã sáng tạo, từ loài người cho đến loài thú, loài bò sát, và loài chim trời. Ta tiếc đã tạo ra chúng nó.”
151  GEN 6:13  Đức Chúa Trời phán cùng Nô-ê: “Ta quyết định hủy diệt loài người, vì mặt đất đầy dẫy tội ác do chúng nó gây ra. Phải, Ta sẽ xóa sạch loài người khi mặt địa cầu!
164  GEN 7:4  Bảy ngày nữa, Ta sẽ cho mưa trút xuống mặt đất suốt bốn mươi ngày và bốn mươi đêm. Ta sẽ xóa sạch khi mặt đất mọi sinh vật Ta đã sáng tạo.”
177  GEN 7:17  Suốt bốn mươi ngày, nước lụt ào ạt lan tràn, bao phủ khắp nơi và nâng chiếc tàu khi mặt đất.
183  GEN 7:23  Mọi sinh vật trên mặt đất đều bị hủy diệt, từ loài người cho đến loài thú, loài bò sát, và loài chim trời. Tất cả đều bị quét sạch khi mặt đất, chỉ còn Nô-ê và gia đình cùng mọi loài ở với ông trong tàu được sống sót.
187  GEN 8:3  Sau 150 ngày ngập lụt, nước hạ xuống, và dần dần rút khi mặt đất.
192  GEN 8:8  Nô-ê cũng thả một con chim bồ câu, để xem nước rút khi mặt đất chưa.
194  GEN 8:10  Đợi bảy ngày nữa, Nô-ê lại thả bồ câu ra khi tàu.
195  GEN 8:11  Đến chiều, bồ câu bay về, trong m ngậm một lá ô-liu vừa mới ngắt. Nô-ê biết nước đã rút khi mặt đất.
200  GEN 8:16  “Con và gia đình hãy ra khi tàu.
202  GEN 8:18  Nô-ê cùng vợ, các con, và các dâu đều ra khi tàu.
203  GEN 8:19  Tất cả các loài thú, loài chim, và loài bò sát sống trên mặt đất cũng ra khi tàu với Nô-ê.
224  GEN 9:18  Các con trai Nô-ê đã ra khi tàu là Sem, Cham, và Gia-phết. (Cham là cha của Ca-na-an.)
271  GEN 11:4  Họ lại nói rằng: “Chúng ta hãy xây một thành phố vĩ đại, có cái tháp cao tận trời, danh tiếng chúng ta sẽ tồn tại muôn đời. Như thế, chúng ta sẽ sống đoàn tụ khi bị tản lạc khắp mặt đất.”
298  GEN 11:31  Tha-rê đem con trai là Áp-ram, con dâu Sa-rai (vợ của Áp-ram), và cháu nội là Lót (con trai Ha-ran) ra khi U-rơ của người Canh-đê, để đến xứ Ca-na-an. Khi đến xứ Ha-ran, họ định cư.
300  GEN 12:1  Chúa Hằng Hữu phán cùng Áp-ram: “Hãy lìa quê cha đất tổ, b họ hàng thân thuộc, rời gia đình mình và đi đến xứ Ta sẽ chỉ định.
303  GEN 12:4  Vậy, Áp-ram ra đi, như lời Chúa Hằng Hữu đã dạy. Lót cùng đi với ông. Khi rời khi Ha-ran, Áp-ram được bảy mươi lăm tuổi.
319  GEN 12:20  Vua Pha-ra-ôn ra lệnh cho quân sĩ hộ tống Áp-ram, vợ, đầy tớ, và tài sản của ông ra khi Ai Cập.
368  GEN 15:7  Chúa Hằng Hữu kết luận: “Ta là Chúa Hằng Hữu, Ta đã đem con ra khi thành U-rơ xứ Canh-đê, để cho con xứ này làm sản nghiệp.”
388  GEN 16:6  Áp-ram đáp: “Bà nuôi nữ tì thì bà có quyền trên nó, bà muốn làm gì thì làm.” Bị Sa-rai đối xử khắc nghiệt, A-ga b nhà chủ trốn đi.
389  GEN 16:7  Thiên sứ của Chúa Hằng Hữu gặp A-ga bên dòng suối nước giữa đồng hoang, trên đường đi Su-rơ, và hi:
409  GEN 17:11  da quy đầu phải bị cắt đi để chứng t rằng con và hậu tự con vâng giữ giao ước này.
412  GEN 17:14  Ai khước từ luật lệ đó sẽ bị khai trừ ra khi dân tộc, vì đã vi phạm giao ước Ta.”
428  GEN 18:3  Áp-ra-ham thưa: “Lạy Chúa tôi, nếu tôi được Chúa đoái thương, xin đừng b qua đầy tớ Chúa.
431  GEN 18:6  Áp-ra-ham vội vã vào trại và bảo Sa-ra: “Mau lên! Lấy ba đấu bột lọc nhồi đi rồi làm bánh nh.”
434  GEN 18:9  Các vị ấy hi: “Áp-ra-ham! Sa-ra, vợ con ở đâu?” Áp-ra-ham thưa: “Dạ ở trong trại.”
438  GEN 18:13  Chúa Hằng Hữu hi Áp-ra-ham: “Tại sao Sa-ra cười và tự hi: ‘Già cả như tôi mà còn sinh sản được sao?’
442  GEN 18:17  Chúa Hằng Hữu hi: “Ta có nên giấu Áp-ra-ham chương trình Ta sắp thực hiện không?
448  GEN 18:23  Áp-ra-ham đến gần và kính cẩn hi: “Chúa tiêu diệt người thiện chung với người ác sao?
456  GEN 18:31  Áp-ra-ham khẩn khoản: “Vì con đã đánh bạo nài xin Chúa, nên con xin hi—nhỡ chỉ có hai mươi người thì sao?” Chúa Hằng Hữu đáp: “Ta sẽ dung thứ thành vì hai mươi người ấy.”
464  GEN 19:6  Lót ra khi nhà, sập cửa lại,
470  GEN 19:12  Hai thiên sứ hi Lót: “Gia đình ông đủ mặt ở đây chưa? Hãy đem con rể, con trai, con gái, và người nhà ra khi đây lập tức.
472  GEN 19:14  Lót chạy ra báo tin cho hai rể hứa: “Hai con phải đi khi thành ngay! Chúa Hằng Hữu sắp tiêu diệt thành này.” Nhưng hai người ấy tưởng Lót nói đùa.
473  GEN 19:15  Trời gần sáng, hai thiên sứ hối thúc Lót: “Nhanh lên! Hãy đem vợ và hai con gái ra khi đây lập tức, kẻo ông bị tiêu diệt chung với thành này!”
474  GEN 19:16  Thấy Lót chần chờ, hai thiên sứ nắm tay Lót và vợ con ông, kéo ngay ra khi thành, đưa đến chỗ an toàn, vì Chúa Hằng Hữu thương xót họ.
478  GEN 19:20  Nhìn kìa, có một thành nh gần đây. Xin cho tôi đến ẩn náu trong thành nh đó. Như thế, tôi mới mong bảo toàn mạng sống.”
479  GEN 19:21  Thiên sứ đáp: “Được, ta chấp thuận lời ông xin và không tiêu diệt thành nh đó đâu.
480  GEN 19:22  Phải nhanh lên, vì ta không hành động được cho đến khi ông vào thành đó.” (Từ ngày ấy, người ta gọi thành này là Xoa, nghĩa là “thành nh.”)
486  GEN 19:28  Ngước lên nhìn về phía Sô-đôm, Gô-mo, và vùng đồng bằng, ông thấy khói đen kịt như khói lò lửa lớn cuồn cuộn ta lên trời.
487  GEN 19:29  Khi Đức Chúa Trời tiêu diệt các thành phố vùng đồng bằng, Ngài vẫn nhớ đến Áp-ra-ham và cứu Lót thoát khi cái chết rùng rợn của người Sô-đôm.
503  GEN 20:7  Hãy giao trả nàng về nhà chồng. Chồng nàng sẽ cầu nguyện cho ngươi khi chết, vì chồng nàng là nhà tiên tri. Nếu ngươi giữ nàng lại, chắc chắn ngươi và toàn dân ngươi sẽ chết.”
529  GEN 21:15  Khi bình đã hết nước, A-ga để con dưới một bụi cây nh.
530  GEN 21:16  Rồi nàng đi khi đó độ một khoảng tên bắn, vì nàng nghĩ: “Ta đâu nỡ đứng nhìn con chết khát!”
531  GEN 21:17  Đức Chúa Trời nghe tiếng khóc của đứa nh, nên thiên sứ của Đức Chúa Trời từ trời gọi xuống: “A-ga! Có việc gì thế? Đừng sợ, vì Đức Chúa Trời đã nghe tiếng khóc của đứa nh ở ngay chỗ nó nằm rồi!
540  GEN 21:26  Vua t vẻ kinh ngạc: “Đây là lần đầu tiên ta nghe vụ ấy. Ta không biết ai là thủ phạm. Sao ngươi không trình báo?”
543  GEN 21:29  A-bi-mê-léc hi: “Ông để bảy con chiên đó riêng ra làm gì?”
555  GEN 22:7  Y-sác nói: “Cha ơi!” Áp-ra-ham đáp: “Có cha đây.” Y-sác hi: “Củi và lửa có sẵn rồi, nhưng chiên con ở đâu mà dâng tế lễ thiêu?”
597  GEN 24:5  Quản gia đáp: “Con chỉ ngại không có cô nào chịu b quê hương để đi đến xứ này lấy chồng. Con có nên đưa Y-sác về quê vợ không?”
599  GEN 24:7  Chúa Hằng Hữu, Chủ Tể trời đất, đã đem ta ra khi nhà cha ta, nơi chôn nhau cắt rốn, đã phán dạy ta, và thề với ta: ‘Ta sẽ cho dòng giống con đất này.’ Chúa sẽ sai thiên sứ Ngài đi trước, dẫn dắt con qua đó để cưới vợ cho Y-sác.
600  GEN 24:8  Nếu cô dâu nhất định không theo con về đây, con sẽ khi mắc lời thề này. Dù sao, tuyệt đối không bao giờ được đem con ta về xứ ấy.”
604  GEN 24:12  Quản gia cầu nguyện: “Lạy Chúa Hằng Hữu, Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, chủ con: Xin cho cô ấy gặp con hôm nay, để chứng t lòng nhân từ của Chúa đối với Áp-ra-ham.
606  GEN 24:14  Khi con xin cô nào cho con uống nước, mà cô ấy đáp: ‘Ông cứ uống đi; tôi sẽ cho bầy lạc đà ông uống nữa,’ xin Chúa cho cô ấy đúng là người Chúa chỉ định cho Y-sác, đầy tớ Chúa. Nhờ đó, con mới biết rõ Chúa đã t lòng nhân từ với chủ con.”
615  GEN 24:23  hi: “Cô là con ai? Nhà cô có chỗ cho tôi nghỉ tạm tối nay không?”
633  GEN 24:41  Một khi anh đã đến thăm gia đình ta, nếu họ không chịu gả, anh khi mắc lời thề nguyện này.’
637  GEN 24:45  Tôi chưa dứt lời thầm nguyện, tôi đã thấy cô Rê-bê-ca ra đến giếng và vác bình trên vai xuống giếng múc nước. Tôi hi cô: ‘Xin cô cho tôi uống nước với.’
638  GEN 24:46  Cô lập tức hạ bình xuống khi vai và đon đả đáp: ‘Mời ông uống nước, và tôi cũng sẽ múc nước cho các lạc đà ông uống nữa.’ Cho tôi uống đã khát xong, cô lại múc nước cho các lạc đà tôi uống.
639  GEN 24:47  Tôi hi: ‘Cô con ai?’ Cô đáp: ‘Tôi là con của Bê-tu-ên, cháu hai cụ Na-cô và Minh-ca.’ Tôi đã đeo vòng và đôi xuyến cho cô.
641  GEN 24:49  Vậy, để t lòng ưu ái và trung thành với chủ tôi, xin quý vị cứ thẳng thắn trả lời được hay không, để tôi biết phải làm gì bây giờ.”
649  GEN 24:57  Họ đáp: “Để chúng tôi hi ý nó xem sao.”
650  GEN 24:58  Họ gọi Rê-bê-ca vào hi: “Con muốn đi theo ông này không?” Nàng đáp: “Thưa vâng, con muốn đi.”
657  GEN 24:65  hi Ê-li-ê-se: “Có người đang vượt qua cánh đồng đi đón chúng ta, người đó là ai?” Ông đáp: “Con trai chủ tôi đó!” Rê-bê-ca lập tức lấy tấm voan phủ mặt mình.
681  GEN 25:22  Dường như các bào thai đánh nhau trong bụng, đến nỗi nàng than rằng: “Tôi chịu không nổi.” Nàng cầu hi Chúa Hằng Hữu.
682  GEN 25:23  Chúa Hằng Hữu đáp: “Hai con trai trong lòng ngươi sẽ trở thành hai nước chống đối nhau. Nước này mạnh hơn nước kia; đứa lớn sẽ phục dịch đứa nh.”
684  GEN 25:25  Đứa đầu có nhiều lông đ hung hung, nên được đặt tên là Ê-sau.
686  GEN 25:27  Hai đứa trẻ lớn lên. Ê-sau là một thợ săn tài gii, thường xông pha nơi đồng nội và rừng xanh; còn Gia-cốp thích sống trầm lặng trong nhà, quanh quẩn bên mẹ.
689  GEN 25:30  Ê-sau năn nỉ Gia-cốp: “Chao ôi, đói quá! Em cho anh ăn món súp đo đ đó với!” (Do đó mà Ê-sau có biệt danh là Ê-đôm, nghĩa là “đ.”)
693  GEN 25:34  Gia-cốp liền cho Ê-sau ăn bánh, đậu đ, và xúp. Ăn xong, Ê-sau đứng dậy ra đi, không đếm xỉa gì đến quyền trưởng nam cả.
700  GEN 26:7  Khi người dân hi thăm Rê-bê-ca, Y-sác giới thiệu: “Đây là em gái tôi.” Y-sác sợ rằng nếu nói “nàng là vợ tôi” thì họ sẽ giết ông đi để cướp nàng, bởi vì Rê-bê-ca là một người đàn bà tuyệt sắc.
709  GEN 26:16  Chính Vua A-bi-mê-léc cũng trở mặt và đuổi Y-sác ra khi nước Phi-li-tin: “Ngươi phải rời đất nước ta, vì ngươi giàu mạnh hơn dân ta.”
746  GEN 27:18  Gia-cốp đem vào cho cha và nói rằng: “Thưa cha!” Y-sác hi: “Cha đây, con là đứa nào đó?”
748  GEN 27:20  Y-sác hi Gia-cốp: “Sao con đi săn mau quá vậy?” “Thưa cha, nhờ Đức Chúa Trời Hằng Hữu của cha giúp con gặp ngay con mồi đó.”
758  GEN 27:30  Y-sác vừa chúc phước xong, và Gia-cốp mới ra khi phòng, thì Ê-sau đi săn trở về.
760  GEN 27:32  Y-sác hi: “Con là đứa nào?” Ê-sau đáp: “Con là Ê-sau, con trưởng nam của cha.”
761  GEN 27:33  Y-sác run rẩy dữ dội hi: “Thế thì đứa nào mới dọn thịt rừng cho cha ăn đó? Cha đã ăn rồi và cũng chúc phước lành cho nó rồi, làm sao đổi lại được?”
789  GEN 28:15  Này, Ta ở cùng con luôn, con đi đâu, Ta sẽ theo gìn giữ đó và đem con về xứ này, vì Ta không bao giờ b con cho đến khi Ta hoàn thành lời Ta đã hứa với con.”
800  GEN 29:4  Gia-cốp đến chào các bác chăn chiên và hi họ từ đâu đến đây. Họ đáp: “Từ Pha-đan Ha-ran.”
801  GEN 29:5  Gia-cốp hi: “Các bác có biết ông La-ban, cháu cụ Na-cô không?” Họ đáp: “Biết chứ.”
802  GEN 29:6  Gia-cốp tiếp: “Ông ấy có mạnh khe không?” Họ đáp: “Ông ta vẫn khe mạnh. Kìa, cô Ra-chên, con ông ấy, đang dẫn bầy chiên đến kia kìa!”
829  GEN 29:33  Lê-a thụ thai nữa, sinh con trai thứ nhì, đặt tên là Si-mê-ôn và giải thích: “Chúa Hằng Hữu đã nghe rằng tôi bị ghét b, nên ban nó cho tôi.”
858  GEN 30:27  La-ban đáp: “Cháu đừng b cậu. Cậu nhận định rằng bao nhiêu phước lành cậu được hưởng bấy lâu nay đều là do Chúa Hằng Hữu ban phước cho cháu cả.
862  GEN 30:31  La-ban lại hi: “Cháu đòi lương hướng bao nhiêu?” Gia-cốp đáp: “Nếu cậu chấp thuận điều này, cháu sẽ trở lại làm việc cho cậu.
868  GEN 30:37  Gia-cốp lấy những cành bạch dương, cành bồ đào, và cành ngô đồng mới nứt, lột bớt v từng đường dài
872  GEN 30:41  Khéo hơn nữa, Gia-cốp chỉ đặt các cành lột v trước các dê và chiên mập mạnh.
878  GEN 31:4  Gia-cốp sai gọi Ra-chên và Lê-a ra đồng c, nơi ông đang chăn bầy súc vật,