Wildebeest analysis examples for:   vie-vieovcb   ớ    February 11, 2023 at 19:54    Script wb_pprint_html.py   by Ulf Hermjakob

2  GEN 1:2  Lúc ấy, đất chỉ là một khối hỗn độn, không có hình dạng rõ rệt. Bóng tối che mặt vực, và Linh Đức Chúa Trời vận hành trên mặtc.
4  GEN 1:4  Đức Chúa Trời thấy ánh sáng tốt đẹp nên Ngài phân biệt sáng vi tối.
6  GEN 1:6  Đức Chúa Trời lại phán: “Phải có khoảng không để phân cáchc vi c.”
7  GEN 1:7  Vì thế, Đức Chúa Trời tạo ra khoảng không để phân cáchc i khoảng không vàc trên khoảng không.
9  GEN 1:9  Kế đến, Đức Chúa Trời phán: “Nưc i trời phải tụ lại, và đất khô phải xuất hiện.” Liền có như thế.
10  GEN 1:10  Đức Chúa Trời gọi chỗ khô là “đất” và chỗc tụ lại là “biển.” Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp.
16  GEN 1:16  Đức Chúa Trời làm ra hai thiên thể. Thiên thể ln hơn trị vì ban ngày; thiên thể nhỏ hơn cai quản ban đêm. Ngài cũng tạo nên các tinh tú.
20  GEN 1:20  Đức Chúa Trời phán tiếp rằng: “Nưc phải có thật nhiều cá và sinh vật. Trên mặt đấti vòm trời phải có chim bay lượn.”
21  GEN 1:21  Đức Chúa Trời tạo ra các giống cá ln i biển, các loài cá khác tùy theo loại, và các loài chim tùy theo loại.
22  GEN 1:22  Đức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp. Ngài ban phưc lành cho chúng và phán: “Hãy sinh sản và tăng thêm cho đầy dẫy biển. Các loài chim hãy tăng thêm nhiều trên đất.”
26  GEN 1:26  Đức Chúa Trời phán: “Chúng ta hãy tạo nên loài người theo hình ảnh chúng ta, giống như chúng ta, để quản trị các loài cái biển, loài chim trên trời, cùng các loài súc vật, loài dã thú, và các loài bò sát trên mặt đất.”
28  GEN 1:28  Đức Chúa Trời ban phưc cho loài người và phán cùng họ rằng: “Hãy sinh sản và gia tăng cho đầy dẫy đất. Hãy chinh phục đất đai. Hãy quản trị các loài cái biển, loài chim trên trời, và loài thú trên mặt đất.”
30  GEN 1:30  Ta cũng ban cỏ xanh làm lương thực cho các loài thúi đất và loài chim trên trời.” Liền có như vậy.
34  GEN 2:3  Đức Chúa Trời ban phưc lành và thánh hóa ngày thứ bảy, vì là ngày Ngài nghỉ mọi công việc sáng tạo.
35  GEN 2:4  Đó là gốc tích việc Đức Chúa Trời Hằng Hữu sáng tạo trời đất. Khi Đức Chúa Trời Hằng Hữu mi sáng tạo trời đất,
39  GEN 2:8  Đức Chúa Trời Hằng Hữu lập một khu vườn tại Ê-đen, vềng đông, và đưa người Ngài vừa tạo nên đến ở.
41  GEN 2:10  Một con sông phát nguyên từ Ê-đeni khắp vườn; từ đó, sông chia ra bốn nhánh.
55  GEN 2:24  Vì thế, người nam sẽ rời cha mẹ để gắn bó vi vợ, hai người trở thành một.
57  GEN 3:1  Trong các loài động vật Đức Chúa Trời Hằng Hữu tạo nên, rắn là loài xảo quyệt hơn cả. Rắn nói vi người nữ: “Có thật Đức Chúa Trời cấm anh chị ăn bất cứ trái cây nào trong vườn không?”
60  GEN 3:4  Con rắn nói vi người nữ: “Chắc chắn không chết đâu!
69  GEN 3:13  Đức Chúa Trời Hằng Hữu hỏi người nữ: “Sao con làm như vậy?” “Rắn lừa gạt con, nên con mi ăn,” người nữ đáp.
72  GEN 3:16  Ngài phán cùng người nữ: “Ta sẽ tăng thêm khốn khổ khi con thai nghén, và con sẽ đau đn khi sinh nở. Dục vọng con sẽng về chồng, và chồng sẽ quản trị con.”
73  GEN 3:17  Ngài phán vi A-đam: “Vì con nghe lời vợ và ăn trái cây Ta đã ngăn cấm, nên đất bị nguyền rủa. Trọn đời con phải làm lụng vất vả mi có miếng ăn.
81  GEN 4:1  A-đam ăn ở vi Ê-va, vợ mình, và bà có thai. Khi sinh Ca-in, bà nói: “Nhờ Chúa Hằng Hữu, tôi sinh được một trai!”
82  GEN 4:2  Bà lại sinh A-bên, em Ca-in. Khi họ ln lên, A-bên chăn nuôi gia súc, còn Ca-in làm nông.
84  GEN 4:4  A-bên cũng dâng chiên đầu lòng vi luôn cả mỡ. Chúa Hằng Hữu đoái trông đến A-bên và nhận lễ vật,
88  GEN 4:8  Lúc ấy, Ca-in nói vi A-bên: “Anh em mình ra ngoài đồng đi.” Khi hai anh em ra đó, Ca-in xông lại giết A-bên.
90  GEN 4:10  Chúa Hằng Hữu phán: “Con đã làm gì? Tiếng máu em con đổi đất, đã thấu tai Ta.
93  GEN 4:13  Ca-in thưa vi Đức Chúa Trời Hằng Hữu: “Hình phạt ấy nặng quá sức chịu đựng của con.
97  GEN 4:17  Ca-in ăn ở vi vợ, bà có thai và sinh Hê-nóc. Ca-in xây một thành và gọi thành ấy là Hê-nóc theo tên con.
103  GEN 4:23  Một hôm, Lê-méc nói vi vợ: “Này, A-đa và Si-la, hãy nghe tiếng ta; hãy nghe ta, hỡi vợ của Lê-méc. Ta đã giết một người, vì nó đánh ta, và một người trẻ vì nó làm ta bị thương.
108  GEN 5:2  Ngài tạo ra người nam và người nữ. Ngay từ đầu, Ngài ban phưc lành cho họ và gọi họ là “người.”
128  GEN 5:22  Sau khi sinh Mê-tu-sê-la, Hê-nóc sống thêm 300 năm, đồng đi vi Đức Chúa Trời, và ông có thêm con trai con gái.
130  GEN 5:24  ông đồng đi vi Đức Chúa Trời, tận hưởng liên hệ gần gũi vi Ngài. Một ngày kia thình lình ông biến mất, vì Đức Chúa Trời đem ông đi.
140  GEN 6:2  Các con trai Đức Chúa Trời thấy con gái loài người xinh đẹp, họ liềni những người họ ưa thích.
141  GEN 6:3  Chúa Hằng Hữu phán: “Thần Linh của Ta sẽ chẳng ở vi loài người mãi mãi, vì người chỉ là xác thịt. Đời người chỉ còn 120 năm mà thôi.”
142  GEN 6:4  Đời đó và đời sau, trên mặt đất có người khổng lồ, do con trai Đức Chúa Trời ăn ở vi con gái loài người sinh ra. Đó là những người hùng nổi danh thời cổ.
146  GEN 6:8  Dù vậy, Nô-ê được ơn phưc của Đức Chúa Trời Hằng Hữu.
147  GEN 6:9  Đây là câu chuyện của Nô-ê: Nô-ê là người công chính, sống trọn vẹn giữa những người thời đó, và đồng đi vi Đức Chúa Trời.
149  GEN 6:11  Lúc ấy, khắp đất đều đồi trụy, đầy tội ác và hung bạo trưc mặt Đức Chúa Trời.
154  GEN 6:16  Con trổ cửa sổ chung quanh tàu, cách mái 0,46 mét, và con đặt cửa ra vào bên hông tàu. Con cũng đóng sàn ngăn tàu làm ba tầng—tầngi, tầng giữa, và tầng trên.
155  GEN 6:17  Này, Ta sẽ choc lụt ngập mặt đất để hủy diệt mọi sinh vậti trời. Tất cả đều bị hủy diệt.
156  GEN 6:18  Dù vậy, Ta lập giao ưc vi con. Con sẽ vào tàu cùng vợ con, các con trai con, và các con dâu.
157  GEN 6:19  Con cũng đem vào tàu tất cả các loài sinh vật để chúng giữ được sự sống vi con.
161  GEN 7:1  Chúa Hằng Hữu phán cùng Nô-ê: “Con và cả gia đình hãy vào tàu, vì trong đời này, Ta thấy con là người công chính duy nhất trưc mặt Ta.
166  GEN 7:6  Nô-ê được 600 tuổi khic lụt dâng lên.
167  GEN 7:7  Ông vào tàu tránhc lụt cùng vợ, các con trai, và các con dâu.
170  GEN 7:10  Bảy ngày sau,c lụt dâng lên phủ mặt đất.
171  GEN 7:11  Vào năm Nô-ê được 600 tuổi, ngày thứ mười bảy tháng Hai, mưa từ trời trút xuống như thác lũ, các mạchc i đất đều vỡ tung.
174  GEN 7:14  Cùng vào tàu vi họ có các loài thú rừng, loài gia súc, loài bò sát, và loài chim trời.
177  GEN 7:17  Suốt bốn mươi ngày,c lụt ào ạt lan tràn, bao phủ khắp nơi và nâng chiếc tàu khỏi mặt đất.
178  GEN 7:18  c dâng lên cao; chiếc tàu nổi trên mặtc.
179  GEN 7:19  c tiếp tục dâng cao hơn nữa; mọi đỉnh núi caoi trời đều bị ngập.
180  GEN 7:20  c phủ các ngọn núi cao nhất; núi chìm sâu trongc trên 6,9 mét.
183  GEN 7:23  Mọi sinh vật trên mặt đất đều bị hủy diệt, từ loài người cho đến loài thú, loài bò sát, và loài chim trời. Tất cả đều bị quét sạch khỏi mặt đất, chỉ còn Nô-ê và gia đình cùng mọi loài ở vi ông trong tàu được sống sót.
184  GEN 7:24  c ngập mặt đất suốt 150 ngày.
185  GEN 8:1  Đức Chúa Trời không quên Nô-ê và các loài sinh vật ở vi ông trong tàu. Ngài khiến cơn gió thổi ngang qua mặtc, c lụt liền rút xuống.
186  GEN 8:2  Các mạchc i đất và các nguồnc trên trời ngưng lại, cơn mưa liền dứt.
187  GEN 8:3  Sau 150 ngày ngập lụt,c hạ xuống, và dần dần rút khỏi mặt đất.
189  GEN 8:5  c cứ hạ dần. Cho đến hai tháng rưỡi sau, các đỉnh núi mi ló dạng.
191  GEN 8:7  và thả một con quạ ra ngoài; nó bay lui bay ti cho đến khic rút khô trên đất.
192  GEN 8:8  Nô-ê cũng thả một con chim bồ câu, để xemc rút khỏi mặt đất chưa.
193  GEN 8:9  Khi bồ câu không tìm được chỗ đáp xuống, nó liền bay trở về tàu vi Nô-ê, vì mựcc còn cao. Nô-ê đưa tay đỡ lấy bồ câu và đưa vào tàu.
195  GEN 8:11  Đến chiều, bồ câu bay về, trong mỏ ngậm một lá ô-liu vừa mi ngắt. Nô-ê biếtc đã rút khỏi mặt đất.
197  GEN 8:13  Vào ngày đầu tiên của năm mi, mười tháng rưỡi từ khi cơnc lụt bắt đầu, Nô-ê được 601 tuổi, ông mở cửa tàu nhìn ra và thấyc đã rút cạn.
201  GEN 8:17  Con cũng thả các sinh vật đã ở vi con, nào loài chim, loài thú, và loài bò sát, để chúng sinh sôi nẩy nở và tăng thêm nhiều trên mặt đất.”
203  GEN 8:19  Tất cả các loài thú, loài chim, và loài bò sát sống trên mặt đất cũng ra khỏi tàu vi Nô-ê.
205  GEN 8:21  Chúa Hằng Hữu hưởng lấy mùi thơm và tự nhủ: “Ta chẳng bao giờ nguyền rủa đất nữa, cũng chẳng tiêu diệt mọi loài sinh vật như Ta đã làm, vì ngay lúc tuổi trẻ, loài người đã có khuynhng xấu trong lòng.
207  GEN 9:1  Đức Chúa Trời ban phưc cho Nô-ê và các con. Ngài phán: “Hãy sinh sản thêm nhiều cho đầy mặt đất.
208  GEN 9:2  Các loài thúi đất, loài chim trên trời, loài cái biển đều khiếp sợ các con và phục quyền các con.
214  GEN 9:8  Đức Chúa Trời phán vi Nô-ê và các con:
215  GEN 9:9  “Ta lập giao ưc vi các con và dòng dõi các con,
216  GEN 9:10  cùng mọi sinh vật ở vi con—các loài chim, các loài súc vật, và các loài dã thú.
217  GEN 9:11  Ta lập giao ưc vi các con và các sinh vật rằng chúng chẳng bao giờ bịc lụt giết hại nữa và cũng chẳng cóc lụt tàn phá đất nữa.”
218  GEN 9:12  Đức Chúa Trời phán: “Đây là dấu chỉ về giao ưc Ta lập cùng các con và muôn loài trên đất trải qua các thời đại.
219  GEN 9:13  Ta sẽ đặt cầu vồng trên mây, biểu hiện lời hứa bất diệt của Ta vi con và muôn loài trên đất.